Banner cho bài viết: BÀI THƠ MẸ CỦA TRẦN NHẬT MINH

BÀI THƠ MẸ CỦA TRẦN NHẬT MINH

Mẹ - Trần Nhật Minh 

Con cất yêu thương nơi đầu nguồn con suối
Mẹ có tìm thấy không
Ẩn phía dưới những viên sỏi trắng
Cạnh lớp cát mỏng vừa tách mình khỏi khe đá trời cao
Và giấu rất khéo giữa những cụm cỏ ba lá
Nơi chỉ có những con kiến xanh nhỏ xinh tìm đến

Con cất yêu thương phía cuối cánh rừng
Mẹ có tìm thấy không
Nơi những con đường đất đang hình thành từ suy nghĩ lớn lên của con
Nơi bóng hàng thông già tạc nên từ ánh nắng vừa lướt qua mắt con
Nơi bóng đêm không đến được vì tiếng trẻ cười trong sáng quá
Và… Mẹ biết không!
Cuối cánh rừng
Có một chân trời lặng im đẹp đẽ

Con cất yêu thương trên làn mây ấm vầng trán của cha
Bầu trời rộng nuôi đôi cánh con mạnh mẽ
Những ngày mẹ chưa trở về từ ánh trăng
Và… con chưa bao giờ được vùi mình vòng tay ấm
Mẹ có tìm thấy không

Con giấu yêu thương đi
Và sẽ không kể cho ai được biết
Con nhớ mẹ đến thế nào mỗi lúc lặng im đối diện mặt người
Những mặt người đang tìm đường nhân hậu
Những mặt người đánh tráo lẫn nhau
Những mặt người chưa đến được cơn đau

Con cất yêu thương đi… chẳng ai hiểu được
Chỉ có cánh rừng đêm ngái ngủ đủ rộng lớn
Chỉ có dòng suối ở cuối bản nhạc buồn đủ trong
Chỉ có cơn gió cuối thu đang yêu đủ mát
Sẽ cùng con cất giữ bí mật này

Như đứa bé lần đầu tiên mắc lỗi
Con không dám nói về tình yêu của mình
Trước những cánh rừng
Trước đại dương
Và trước mẹ…

Nhận xét từ người dùng

Chatbot Icon
Trợ Lý Văn Học ×
SALE - 70% Shopee