Banner cho bài viết: BÀI THƠ NGƯỜI CHẾT HAI LẦN CHƯA TRỌN CUỘC ĐI - VƯƠNG CƯỜNG

BÀI THƠ NGƯỜI CHẾT HAI LẦN CHƯA TRỌN CUỘC ĐI - VƯƠNG CƯỜNG


NGƯỜI CHẾT HAI LẦN CHƯA TRỌN CUỘC ĐI - VƯƠNG CƯỜNG 


Giờ anh không thắp được nén hương trên nấm mộ của mình
như bốn mươi hai năm về trước

Lính vận tải mang anh về, một chân cụt tận gốc
đồng đội mang vùi xuống đất
không quan tài
không vải liệm
không cần cành lá che mặt
không cần mảnh sắt tây lương khô han gỉ
khắc mộ chí
không cần đắp đất vồng lên
dán cỏ
không sơ đồ
không giỗ chạp
mộ chân
coi như không mộ

Đồng đội cõng anh ra thăm
anh thắp một nắm hương
rải một ôm hoa dại
anh vái trời
anh vái đất
anh khóc, trách phần cơ thể không chờ nhau
biết cuộc tiễn đưa mấy người có được
anh tiễn đưa chân mình

Giờ người thân liệm anh bằng vải đỏ
mặt đánh phấn
cùng nằm bên anh
là đôi nạng gỗ
mấy tấm huân chương
một nắm đất
một mảnh trời xanh
một góc thành Quảng Trị
tiễn anh, gió đưa bài ca một thuở
tiễn anh, nắng đưa nét vàng hắt hiu một thuở
tiễn anh, có những người lính già, mắt đục

Ai được chết hai lần
ai được khóc khi mình đã chết
ai được chạy trong đời một chân
ai đã đi là đi sau hết
ai tưởng đến lượt mình
lại hóa ra không?

Thôi từ giã một đời đi sau
cuộc tìm kiếm lại mới bắt đầu
người chết hai lần
cuộc đi chưa trọn…

 

Nhận xét từ người dùng

Chatbot Icon
Trợ Lý Văn Học ×
SALE - 70% Shopee