1. Tạo nhạc điệu cho bài thơ
Các từ láy với âm điệu mềm mại, trầm buồn như "rũ rợi", "bơ phờ", "lạnh lẽo" giúp tăng cường cảm giác u buồn, tĩnh lặng của cảnh bến đò ngày mưa.
Âm điệu lặp lại của từ láy tạo sự uyển chuyển, nhịp nhàng trong từng câu thơ, khiến bài thơ gần gũi và dễ nhớ hơn.
2. Gợi tả hình ảnh cụ thể, sinh động
"Rũ rợi", "ướt át": Miêu tả sự ẩm ướt, đẫm nước của cành tre bên bờ sông, thể hiện không gian mưa dai dẳng.
"Bơ phờ": Khắc họa hình ảnh cây chuối như cũng mệt mỏi, xơ xác dưới mưa, đồng thời nhân hóa thiên nhiên để tăng tính biểu cảm.
"Rào rạt", "chơ vơ": Miêu tả âm thanh dòng sông và sự cô đơn của con thuyền, tô đậm sự trống vắng, lạnh lẽo nơi bến đò.
3. Thể hiện tâm trạng và cảm xúc
"Lạnh lẽo", "xo ro", "sù sụ": Gợi lên không khí rét buốt và sự nhỏ bé, lẻ loi của con người trong khung cảnh mưa lạnh. Những từ này làm nổi bật sự đồng cảm của tác giả với những con người lao động bình dị ở bến đò.
"Họa hoằn": Gợi cảm giác hiếm hoi, thưa thớt, phù hợp với không khí vắng vẻ, trầm lặng nơi bến đò.
4. Tăng sức gợi hình, gợi cảm
Từ láy không chỉ làm nổi bật hình ảnh mà còn gợi lên cảm giác về sự chịu đựng, nhọc nhằn trong mưa lạnh, như hình ảnh bà già ho "sù sụ" hay người đi chợ "đội cả trời mưa".